Scan barcode
A review by iseefeelings
Leonardo Da Vinci by Steve Augarde
5.0
Bản mình đọc là bản tiếng việt, mua cách đây cũng lâu trong nhà sách (giờ cũng không nhớ nhà sách nào ;_;)
Quyển sách tranh từng được thầy mình gợi ý mua để học về sơ lược lịch sự của một nhân vật vĩ đại trong nền nghệ thuật thế giới: Leonardo da Vinci. Cái tên mà đối với mình mang quá nhiều bí ẩn đến mức khó tin là thật. Nhưng quyển sách này đã không làm mình thất vọng khi vẽ ra một cái nhìn cận cảnh hơn về con người ấy.
Hài hước là câu chuyện được kể từ góc nhìn của một nhân vật hư cấu nhưng các nhân vật phụ lại có thật. Từng chi tiết bé xíu được vẽ rất tỉ mỉ và chọn style rất hợp để diễn tả một câu chuyện từ thời Phục Hưng. Khổ thì to đủ để ngồi ngắm mấy chi tiết tranh vẽ mãi thôi.
Duy nhất một điều kinh hãi là mình không hiểu tại sao lại chọn vẽ những khuôn mặt y hệt nhau trong những bức tranh có người học việc ở xưởng của Leonardo da Vinci. Một sự cố ý gây ấn tượng thị giác, một sự phân thân có hàm ý hay chỉ đơn thuần là một chọn lựa ? Bức tranh creepy nhất với mình là khi Leonardo (với chòm râu nhọn hoắt như đầu bút chì, lại lần nữa khiến mình tự nghi vấn những điều trên) đuổi theo những đứa trẻ giữa đêm, những biểu tượng kinh hãi trong cùng một khuôn mặt được duplicate lên, hẳn là không nên được xem vào ban đêm ;___;
Bỏ qua việc không ưng ý về thiết kế nhân vật lắm thì còn lại đều khiến mình thấy đủ và hài lòng. Một câu chuyện đủ súc tích, thêm thắt phần phụ lục và chú thích về giai đoạn, tác giả và các tác phẩm, các cột mốc dữ kiện lịch sử đi kèm tranh minh họa chi tiết nhưng cũng tóm tắt nhất, hợp cho một người lớn xem và nhớ cũng như cho trẻ con đọc và tò mò hơn.
Quyển sách tranh từng được thầy mình gợi ý mua để học về sơ lược lịch sự của một nhân vật vĩ đại trong nền nghệ thuật thế giới: Leonardo da Vinci. Cái tên mà đối với mình mang quá nhiều bí ẩn đến mức khó tin là thật. Nhưng quyển sách này đã không làm mình thất vọng khi vẽ ra một cái nhìn cận cảnh hơn về con người ấy.
Hài hước là câu chuyện được kể từ góc nhìn của một nhân vật hư cấu nhưng các nhân vật phụ lại có thật. Từng chi tiết bé xíu được vẽ rất tỉ mỉ và chọn style rất hợp để diễn tả một câu chuyện từ thời Phục Hưng. Khổ thì to đủ để ngồi ngắm mấy chi tiết tranh vẽ mãi thôi.
Duy nhất một điều kinh hãi là mình không hiểu tại sao lại chọn vẽ những khuôn mặt y hệt nhau trong những bức tranh có người học việc ở xưởng của Leonardo da Vinci. Một sự cố ý gây ấn tượng thị giác, một sự phân thân có hàm ý hay chỉ đơn thuần là một chọn lựa ? Bức tranh creepy nhất với mình là khi Leonardo (với chòm râu nhọn hoắt như đầu bút chì, lại lần nữa khiến mình tự nghi vấn những điều trên) đuổi theo những đứa trẻ giữa đêm, những biểu tượng kinh hãi trong cùng một khuôn mặt được duplicate lên, hẳn là không nên được xem vào ban đêm ;___;
Bỏ qua việc không ưng ý về thiết kế nhân vật lắm thì còn lại đều khiến mình thấy đủ và hài lòng. Một câu chuyện đủ súc tích, thêm thắt phần phụ lục và chú thích về giai đoạn, tác giả và các tác phẩm, các cột mốc dữ kiện lịch sử đi kèm tranh minh họa chi tiết nhưng cũng tóm tắt nhất, hợp cho một người lớn xem và nhớ cũng như cho trẻ con đọc và tò mò hơn.